Sumo bắt nguồn từ đâu
Sumo lần đầu tiên xuất hiện trong các hoạt động Tôn giáo, vào mùa thu. Nó được xem như một nghi lễ xem bói mùa vụ trong năm có được bội thu hay không, đều dựa vào kết quả thi đấu. Với mục đích để tạ ơn các vị thần Nhật Bản và cầu cho một mùa bội thu. Người ta thường tổ chức lễ cúng tại điện thờ. Sau đó vào thời Nara, sumo chính thức vào hoàng cung và trở thành cuộc thi hàng năm. Nó cũng được coi là nguồn gốc của judo. Ngoài ra, do có sự tham gia và tài trợ của hoàng gia, sự kiện này đã hình thành và gần gũi hơn với đấu vật sumo hiện đại.
Ở Nhật Bản sumo được xem là nghi lễ tôn giáo (đạo Shinto hay Thần Đạo). Hay cũng là một môn võ nghệ và võ đạo
Vào thời đại Yamato, Nara và Heian, các trận đấu vật sumo thường được tổ vào ban ngày.
Một cuộc đấu sumo sẽ được bắt đầu bằng nghi thức giậm chân và khởi động của các võ sĩ. Sau đó họ tự bốc một nắm muối ném vào võ đài, rồi cúi xuống trừng trừng mắt nhìn nhau như một hình thức để tẩy uế. Một trận đấu Sumo thường chỉ kéo dài từ vài giây đến một phút. Võ sĩ nào đẩy được đối thủ của mình ra khỏi vòng tròn (Dohyo) hoặc vật ngã. Hay làm cho bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể đối thủ (trừ lòng bàn chân) chạm đất sẽ dành chiến thắng.
Trọng lượng của các võ sĩ Sumo
Món ăn không thể thiếu trong thực đơn hàng ngày là Chankonabe. Một loại lẩu thập cẩm rất ngon chứa nhiều thịt, rau, cá, đậu hũ, mì ăn liền kèm nước luộc gà. Thật không may là việc cố gắng tăng trọng lượng cơ thể kết hợp với sử dụng nhiều rượu,… Dẫn đến tuổi thọ của các Sumo thường ngắn hơn khoảng mười năm so với tuổi trung bình của đàn ông Nhật Bản.
Trọng Tài
Trọng tài của trận đấu sumo được gọi là Gyoji. Gyoji có nhiệm vụ phân định thắng thua và chủ trì các nghi thức Thần đạo liên quan đến trận đấu. Thông thường các, trọng tài chính trên võ đài có cân nặng chỉ khoảng 45-55 kg. Họ mặc như một thầy cúng Thần đạo, miệng thì hò hét “nhào vô”. Tay cầm thẻ lệnh trông giống cái “quạt” gọi là “Gunbai” để ra lệnh. Ở 4 góc của võ đài sẽ là 4 trọng tài phụ. Các trọng tài phụ đầu là các tay võ sĩ nổi tiếng đã về hưu.
Giống như các đấu sĩ, trọng tài cũng có nhiều cấp bậc. Trong đó, cấp cao nhất gọi là Tate-gyoji.
Kết luận: Sumo - Nét đẹp văn hóa truyền thống độc đáo của Nhật Bản
Sumo không chỉ đơn thuần là một môn thể thao, mà còn là biểu tượng văn hóa lâu đời, mang đậm bản sắc dân tộc Nhật Bản. Trải qua hàng ngàn năm lịch sử, Sumo đã hòa quyện vào đời sống tinh thần của người dân, thể hiện tinh thần võ sĩ đạo, đề cao sự tôn trọng, kỷ luật và lòng trung thành.
Ngày nay, Sumo vẫn giữ vị trí quan trọng trong văn hóa Nhật Bản, thu hút du khách quốc tế bởi những màn so tài mãn nhãn và những giá trị văn hóa độc đáo. Việc gìn giữ và phát huy Sumo là trách nhiệm chung của cộng đồng, góp phần bảo tồn bản sắc văn hóa dân tộc và quảng bá hình ảnh Nhật Bản đến bạn bè quốc tế.
Nhận xét
Đăng nhận xét